[Mê Khủng Long] Cho đến nay, vụ lừa đảo nổi tiếng nhất trong ngành cổ sinh vật học và cổ nhân học chính là vụ "Người cổ Piltdown", do một nhà khảo cổ nghiệp dư người Anh tên là Charles Dawson "đạo diễn".
| Tranh vẽ các nhà khoa học đang xem xét hộp sọ của người cổ Piltdown. Ảnh: Wikipedia. |
PHÁT HIỆN CHẤN ĐỘNG VỀ NGUỒN GỐC NHÂN LOẠI
Vào cuối thế kỷ XIX và đầu thế kỷ XX, nghiên cứu về nguồn gốc nhân loại đã đạt được một số tiến bộ nhưng vẫn còn nhiều hạn chế. Thời điểm này, các nhà khoa học đã bắt đầu khám phá hóa thạch của các loài được xem là tổ tiên con người, như Homo erectus và Homo neanderthalensis, hay còn gọi là người Neanderthal, nhưng hồ sơ hóa thạch vẫn chưa đầy đủ để cung cấp một bức tranh toàn diện về sự tiến hóa của loài người.
Các phát hiện như vậy đã cung cấp bằng chứng về sự tồn tại của các loài người cổ đại, nhưng sự hiểu biết về mối liên hệ giữa các loài này còn mơ hồ. Các nhà khoa học thời đó thường dựa vào các giả thuyết và mô hình tiến hóa chưa được kiểm chứng đầy đủ. Nghiên cứu về nguồn gốc của nhân loại thời kỳ này giống như mò mẫm trong bóng tối, và mỗi bằng chứng mới được tìm thấy có thể mở ra một hướng đi mới mẻ hoàn toàn.
Trong bối cảnh đó, một phát hiện gây chấn động dư luận vào năm 1912 được nhiều người tin rằng sẽ giúp chúng ta viết lại lịch sử của nhân loại từ thuở bình minh. Cụ thể, vào ngày 18 tháng Mười hai năm 1912, một nhà khoa học nghiệp dư đam mê khảo cổ học nhưng đầy tham vọng tên là Charles Dawson tuyên bố đã phát hiện ra một “hóa thạch người tiền sử” đặc biệt tại một mỏ sỏi ở Piltdown, Sussex, Anh.
![]() |
| Charles Dawson và Arthur Smith Woodward tại nơi được cho là địa điểm phát hiện hóa thạch người cổ Piltdown. |
Theo lời kể của Dawson, từ khoảng năm 1908 ông đã nhận được một mảnh hộp sọ từ một công nhân địa phương – mảnh vỡ mà ông cảm nhận chứa đựng những dấu hiệu đặc biệt, không giống như hộp sọ của người hiện đại. Đến tháng Hai năm 1912, Dawson đã liên hệ với Arthur Smith Woodward, một chuyên gia danh tiếng làm việc tại Bảo tàng Lịch sử Tự nhiên của Anh, để trình bày về khám phá của mình.
Cả hai nhà nghiên cứu sau đó đã cùng nhau lập tức quay trở lại khu vực Piltdown. Trong quá trình làm việc tại mỏ sỏi, họ không chỉ thu được mảnh hộp sọ ban đầu mà còn tìm thấy thêm nhiều mảnh khác, bao gồm một phần xương hàm, một số chiếc răng và các mảnh xương nhỏ cùng loại. Những mảnh vỡ này, khi được lắp ráp cẩn thận, tạo nên một bức tranh “ngược đời”: phần hộp sọ mang hình dáng gần gũi với người hiện đại, với dấu hiệu của một não bộ phát triển, trong khi phần xương hàm lại cho thấy cấu trúc giống hệt với xương hàm của một loài động vật có đặc điểm răng hàm thô sơ, giống như vượn. Sự giao thoa này được xem là “mắt xích” đột phá giữa loài người và tổ tiên dạng vượn – điều mà nhiều người kỳ vọng sẽ mở ra một chương mới trong nghiên cứu tiến hóa.
Vào cuối năm 1912, kết quả của cuộc tìm kiếm và lắp ráp các mảnh vỡ đã được công bố trong một cuộc họp quan trọng của Hội Địa chất London. Bản dựng hóa thạch này được giới khoa học thời bấy giờ nhìn nhận với niềm tin rằng nó chứng minh sự tồn tại của một dạng sinh vật trung gian, đánh dấu bước ngoặt – “mắt xích” giữa vượn và người. Phát hiện được đặt tên Latin là Eoanthropus dawsoni (có nghĩa là “con người thuở bình minh của Dawson”), như một cách ghi nhận đóng góp của người phát hiện và đồng thời là minh chứng cho sự chuyển mình của loài người qua hàng thế kỷ. Hộp sọ giống của người hiện đại trong khi phần xương hàm dưới giống của linh trưởng của người cổ Piltdown phần nào củng cố niềm tin đang thịnh hành trong giới cổ nhân học ở Anh khi đó là sự tiến hóa của con người bắt đầu từ bộ não, qua đó càng khiến người ta tin tưởng và ủng hộ phát hiện của Dawson.
![]() |
| Báo chí thời đó đưa tin về phát hiện tại Piltdown. |
Đến năm 1915, Dawson lại tiếp tục công bố ba mảnh xương của một hộp sọ thứ hai cách nơi phát hiện "người cổ Piltdown" khoảng hai dặm. Tuy nhiên, điều kỳ lạ là lần này ông ta không cho bất kỳ ai tiếp cận địa điểm mới, kể cả Woodward. Tháng Ba năm 1916, Charles Dawson đột ngột qua đời. Năm tháng sau đó, Woodward tiếp tục trình bày về các phát hiện mới của Charles Dawson nhưng che giấu việc ông không hề biết địa điểm của những phát hiện này. Nhà cổ sinh vật học hàng đầu khi đó là Henry Fairfield Osborn đã tự tay nghiên cứu cả hai mẫu vật, tuyên bố rằng chúng hoàn toàn nguyên bản, phát hiện thứ hai là sự củng cố cho phát hiện thứ nhất và điều đó khiến cộng đồng khoa học gần như không còn nghi ngờ gì về tính xác thực của người cổ Piltdown.
NGHI NGỜ VÀ VẠCH TRẦN SỰ THẬT
Tuy nhiên, không phải là không có những tiếng nói nghi ngờ "người cổ Piltdown" ngay từ đầu. Ngay khi nó được công bố vào năm 1912, một số chuyên gia đã đặt ra nghi vấn về sự phù hợp giữa hộp sọ hiện đại và hàm răng mang vẻ ngoài của một loài linh trưởng. Họ nghi ngờ rằng hàm dưới thuộc về một loài linh trưởng, trong khi hộp sọ là của con người hiện đại. Ngoài ra, những bất đồng giữa các bản phục dựng khác nhau càng làm dấy lên thêm những dấu hỏi về tính xác thực của các hiện vật. Nhưng chính việc chưa có các công nghệ giám định và xét nghiệm hiện đại, cộng thêm niềm khao khát chứng minh mối liên hệ về mặt tiến hóa giữa linh trưởng và con người đã nhấn chìm những tiếng nói nghi ngờ tính xác thực của "người cổ Piltdown".



0 Nhận xét