[Mê Khủng Long] Các nhà cổ sinh vật học từng nghĩ rằng họ tìm được một quả tim khủng long hóa thạch.
Đó là trường hợp của Willo, một mẫu vật Thescelosaurus (một chi khủng long hông chim tồn tại ngay trước sự kiện tuyệt chủng Phấn Trắng - Cổ Cận) được bảo quản tốt mà các thợ săn hóa thạch tìm thấy vào năm 1993.
![]() |
Thescelosaurus là một chi khủng long hông chim có thói quen sống trong hang đào. Tranh của Anthony Hutchings. |
Đến năm 2000, Willo được công bố trong một bài báo khoa học đăng trên tập san Science, nhưng điều gây kinh ngạc chính tác giả của bài báo, chuyên gia phân tích hình ảnh Paul Fisher cùng các cộng sự cho rằng một khối kết nằm trong khu vực lồng ngực của mẫu vật chính là một trái tim hóa thạch! Trong các ảnh chụp CT, cấu trúc bên trong của khối kết cho thấy ba khu vực có mật độ thấp mà các nhà nghiên cứu diễn giải là tâm thất trái, tâm thất phải và động mạch chủ. Họ cho rằng trái tim đã bị hóa sáp mỡ (còn gọi là "xà phòng hóa") trong tình trạng bị chôn vùi không có không khí, sau đó biến thành goethite, một khoáng vật sắt đã thay thế các vật chất ban đầu, tạo thành một khối kết giống như hình dạng ban đầu của trái tim.
![]() |
Bộ xương hóa thạch của Willo. |
Nhóm nghiên cứu cho rằng cấu trúc bên trong "trái tim" của Willo rất giống với trái tim bốn ngăn ở chim và động vật có vú, cho thấy con khủng long này có tốc độ trao đổi chất cao. Willo khi đó trở nên nổi tiếng với biệt danh "con khủng long với trái tim hóa đá".
Tuy nhiên, kết luận này đã đối mặt với các nghiên cứu phản biện gay gắt sau đó. Năm 2001, nhóm nghiên cứu của Timothy Rowe và các cộng sự nhận xét rằng về mặt giải phẫu học, "trái tim của Willo" thật sự không giống một trái tim. Lý do là một phần của khối kết bao bọc và có cấu trúc bên trong là các lớp đồng tâm ở một số nơi. Vì vậy, họ cho rằng cấu trúc này là một khối kết đá sắt; các khối kết như vậy rất phổ biến trong các trầm tích tương tự, và một khối kết khác được bảo tồn phía sau chân phải Willo.
![]() |
Cận cảnh khu vực được cho là "trái tim" của Willo. |
Đến năm 2011, một nhóm nghiên cứu khác đã áp dụng nhiều phương pháp khác nhau để xác định bản chất của "trái tim" này, bao gồm chụp CT tiên tiến hơn, nghiên cứu mô học, nhiễu xạ tia X, quang phổ điện tử tia X và kính hiển vi điện tử quét. Nhóm nghiên cứu phát hiện ra rằng cấu trúc bên trong của "trái tim" không có buồng mà được tạo thành từ ba khu vực vật liệu có mật độ thấp không liên kết với nhau, cũng không tương đồng với cấu trúc của trái tim đà điểu. "Thành" của "trái tim" được tạo thành từ các khoáng vật trầm tích vốn không thể là sản phẩm của các hệ thống sinh học, chẳng hạn như goethite, khoáng vật feldspar, thạch anh, và thạch cao, cũng như một số mảnh thực vật. Carbon, nitơ, và phốt pho, các nguyên tố hóa học quan trọng đối với sự sống thì lại không được tìm thấy và các cấu trúc tế bào tim không tồn tại. Các nhà nghiên cứu nhận thấy dữ liệu của họ ủng hộ nhận định rằng đây là một kết tủa địa chất, không phải trái tim.
Như vậy, trái tim của Willo không hóa đá và cho đến nay, chúng ta vẫn chưa tìm thấy một trái tim hóa thạch nào. Mặc dù vậy, vẫn có nhiều trường hợp hiếm gặp khi mô mềm như da, thịt hay thậm chí nội tạng cũng được hóa thạch và bảo tồn qua hàng chục triệu năm. Hy vọng rằng trong tương lai, chúng ta có thể tìm thấy một trái tim khủng long được bảo tồn như thế.
0 Nhận xét